Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt! Thật kinh hoàng!
Đây đâu phải là trừng phạt?
Rõ ràng là ân thưởng! Ân thưởng vô cùng lớn!
Có thể giúp hoàng thượng xử lý chính vụ, chia sẻ quốc sự, có nghĩa là quyền lực của mình đã được mở rộng ra rất nhiều, quyền lực càng lớn hơn rồi!
Ngay lập tức, ánh mắt hâm mộ đố kỵ hận thù của bách quan nhìn qua Đố kỵ đến mức bức tường sắp nứt ra rồi!
Nhưng mà, trong lòng Lâm Bắc Phàm không hề vui vẻ một chút nào!
Giúp nữ đế xử lý chính vụ có bao nhiêu chuyện, không phải hắn không biết!
Làm như vậy, sau này còn có thể vui vẻ chơi đùa không?
Làm ơn, hắn chỉ muốn làm một con cá muối vui vẻ mà thôi, thỉnh thoảng tham tài lười biếng một chút, không hề muốn vất vả như vậy đâu!
Vì thế, Lâm Bắc Phàm luống cuống: "Bệ hạ, xin hãy suy nghĩ kỹ!"
Nữ đế nói: "Trẫm suy nghĩ cực kỳ rõ ràng!"
Lâm Bắc Phàm giãy dụa: "Bệ hạ, vi thần kinh nghiệm ít ỏi.."
Nữ đế nói: "Ngươi đã làm thừa tướng rồi, còn thiếu kinh nghiệm gì? Ngày thường ngươi làm như thế nào thì bây giờ cứ làm như thế, trẫm tin ngươi có thể làm cực kỳ tốt!"
Lâm Bắc Phàm tiếp tục giãy dụa: "Bệ hạ, công vụ của vị thần bận rộn....
Nữ đế lạnh lùng cười: "Lâm ái khanh, nếu ngươi bận có thể bận rộn hơn được trẫm sao? Mỗi ngày trẫm đều xử lý nhiều quốc sự như vậy, ngươi xử lý một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397389/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.