Triệu Khoát vội hỏi: “Vương đại nhân, tình hình sao rồi?”
“Không cứu được, chuẩn bị làm lo hậu sự đi!”
Triệu Khoát rùng mình, sắc mặt hắn ta tái mét.
“Triệu Câm, ta không cứu được nữa à?”
Tôn Nhị Cẩu nằm trên giường hỏi với vẻ mặt tuyệt vọng.
Triệu Khoát nhìn hắn ta thoi thóp trên giường, lòng đau như bị dao cứa!
Hắn ta nghĩ đến những ngày tháng trước đó, hai người cùng nhau làm việc, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngắm những cô nương xinh xắn trẻ tuổi đi ngang qua rồi cười vui vẻ, còn cùng nhau bàn chuyện tương lai nữa…
Hóa ra Tôn Nhị Cẩu đã trở thành người bạn thân nhất của hắn ta từ lúc nào không hay!
“Cứu được, đợi ta! Ta nhất định sẽ cứu ngươi!”
Triệu Khoát điên cuồng xông ra ngoài, hắn tìm được thúc phục Triệu Hải, vội bảo: “Thúc phụ, bạn ta Tôn Nhị Cẩu bị bệnh nặng sắp không xong rồi, mau mời đại phu tốt nhất cứu hắn ta đi!”
Triệu Hải lạnh lùng bảo: “Hiện giờ ngươi đang rèn luyện, trước khi hoàn toàn tỉnh ngộ ngươi không được sử dụng tài nguyên của gia tộc!”
Triệu Khoát sốt sắng: “Nhưng mà bạn ta sắp chết rồi!”
Triệu Hải vẫn lạnh lùng: “Chết thì chết, liên quan gì đến Triệu gia chúng ta?”
Triệu Khoát tức đến mức toàn thân run rẩy, hắn ta lớn giọng nói: “Thúc phụ, sao ngươi lại máu lạnh như vậy?”
“Người làm tướng bắt buộc phải máu lạnh!”
“Thúc phụ! Coi như ta cầu xin ngươi!”
Triệu Khoát quỳ xuống, khẩn cầu: “Ta có một người bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397383/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.