“Quận chúa thông minh dễ thương, quận chúa khen trước đi!” Lâm Bắc Phàm cười.
Tiểu quận chúa nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong!”
Lâm Bắc Phàm lập tức giơ ngón cái: “Quận chúa đúng là có mắt nhìn!”
Tiểu quận chúa: “…”
Nàng lại nói: “Ngươi thông minh tuyệt đỉnh, túc trí đa mưu!”
Lâm Bắc Phàm lại giơ ngón cái: “Quận chúa thật thành thực!”
Tiểu quận chúa: “…”
Tiểu quận chúa ngẩng đầu, hùng hổ nói: “Ngươi có một người bạn cực kì ưu tú, họ Võ, tên Vân Oanh!”
Lâm Bắc Phàm lại giơ ngón tay cái lên: “Quận chúa thật có khiếu hài hước!”
Tiểu quận chúa: “Hự!”
Nàng điên lên: “A! Không chơi nữa, khen tới khen lui đều đang khen ngươi!”
“Không chơi nữa thật hả? Thế ta đi đây!”
Lâm Bắc Phàm nói, tiểu quận chúa lại bảo: “Ngươi đi đâu?”
Lâm Bắc Phàm nói một cách nghiêm túc: “Thân là quan phụ mẫu, ta phải đi khảo sát dân tình, tìm hiểu cái khổ của nhân dân!”
Tiểu quận chúa chậc một tiếng: “Có mà đi dạo phố ấy, còn nói rất chi là thoát tục vậy nữa!”
Lâm Bắc Phàm hỏi: “Thế quận chúa có đi không?”
Tiểu quận chúa đảo mắt, nàng quay người nói: “Đi!”
Không thể không nói, cơn giận của tiểu quận chúa đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, một lát thôi là nàng đã làm hòa với Lâm Bắc Phàm, hai người vừa nói vừa cười vui vẻ.
Lúc này đang vào vụ thu hoạch mùa thu, do năm nay lương thực dồi dào nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397375/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.