Lâm Bắc Phàm lại đưa mọi người tới một nơi khác.
Nơi này cũng đang trồng lúa, ruộng chưa đến hai, ba mẫu song lúa ở đây rất cao, gần như cao bằng người trưởng thành.
Hơn nữa bông lúa ở đây to hơn, mẩy hơn, trông cứ như một cái chổi nhỏ.
Nữ đế và bách quan kinh ngạc: “Giống lúa này…”
Lâm Bắc Phàm cực kì kích động, hắn nói: “Đây chính là lúa lai tạo chân chính! Năm ngoái, vi thần đã trồng một lô giống lúa này ở Quốc Tử Giám, lúc vụ mùa thu có để lại giống, tới mùa xuân năm nay đem ra trồng ở đây. Tới giờ cuối cùng lúa cũng lớn, dự báo một mùa bội thu! Bệ hạ xem xem, hạt lúa này có to hay không?”
Nữ đế kích động nói: “To!”
Lâm Bắc Phàm hỏi: “Cây lúa có cao hay không?”
Nữ đế lại kích động nói: “Cao!”
Lâm Bắc Phàm lại hỏi: “Thế bông lúa có đẹp không?”
Nữ đế vẫn đang rất kích động: “Đẹp!”
Lâm Bắc Phàm hỏi tiếp: “Đẩy mạnh trồng giống lúa này trên toàn quốc là có thể giải quyết vấn đề lương thực, đúng chứ?”
Nữ đế gật đầu: “Đúng! Nhất định có thể giải quyết!”
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: “Các vị đại nhân, mọi người thấy sao?”
Bách quan đều kích động.
“Lúa tốt! Đúng thực là một giống lúa tốt!”
“Cả đời này bản quan chưa từng thấy giống lúa nào tốt như vậy, trông cao to và đẹp quá!”
“Chỉ cần trồng nó trên toàn quốc là chắc chắn có thể giải quyết vấn đề cơm ăn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397371/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.