Đại quân võ giả lại được phen mất khống chế.
“Lại còn bị người khác khống chế nữa ư? Không thể nào!”
“Ai có thể khống chế được chúng ta?”
“Trên đời này còn có một chuyện như thế này sao?”
“Chắc chắn ngươi đang nói linh tinh!”
Đến cả Ký Bắc vương cũng không bình thản được nữa.
Tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển sẽ bị người khác khống chế, chuyện này hắn ta cũng không biết! Trong lòng Ký Bắc vương bỗng xuất hiện hình ảnh của một người, đó chính là môn chủ Thiên Môn Lãnh Nhược Thiện!
Nhớ đến người này, hắn ta bỗng thấy lời Lâm Bắc Phàm nói đáng tin hơn một chút!
“Bản quan sẽ chứng minh cho các ngươi xem!”
Lâm Bắc Phàm cho người lấy một cây đàn tới rồi gảy.
Những âm thanh kỳ quái vang lên, hoàn toàn không có nhịp điệu gì cả, mọi người xung quanh nghe mà khó chịu vô cùng, song không chỉ có vậy.
Đại quân võ giả dưới cổng thành nghe được tiếng đàn thì cảm giác như bị âm thanh xuyên thủng tai, đầu ai cũng như muốn nổ tung.
Bọn họ dùng hai tay ôm chặt lấy đầu, đau đến nỗi phải hét lên.
“Đau quá! Đầu ta đau quá!”
“Đây là nhạc gì thế? Sao lại khó nghe như vậy, đầu ta như thế sắp phát nổ mất!”
“Dừng lại! Mau dừng lại!”
“Cầu xin ngươi đấy, đừng đàn nữa!”
Có người không thể chịu được nữa bèn cầm vũ khí đập lên đầu của mình, đập đến mức đầu cũng chảy máu.
Còn có người vùi đầu xuống bùn đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397358/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.