Lâm Bắc Phàm tiếp tục nói: “Thời tiết nóng bức nên chắc chắn sẽ thiếu nước! Thế nhưng hành quân đánh trận thì không thể không có nước được! Con người có thể không ăn cơm, vài ngày cũng không chết đói được! Nhưng nếu ba ngày không uống nước thì chắc chắn sẽ đi đời nhà ma!”
“Nguồn nước của Võ Tây và Đại Nguyệt đến từ sông Ngô Đồng, mà sông Ngô Đồng lại bắt nguồn từ dãy núi Phượng Hoàng! Trên đỉnh Phượng Hoàng là nguồn nước, sau đó chảy dọc theo sườn núi xuống và hình thành nên sông Ngô Đồng!”
“Thế nên kế sách của bản quan là như thế này!”
Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng nói: “Các ngươi tới đỉnh núi Phượng Hoàng, lấy đá lớn và các vật khác để chặn sông Ngô Đồng! Đại quân Võ Tây thiếu nước chắc chắn sẽ tìm đến đầu nguồn tức là đỉnh núi Phượng Hoàng!”
“Như vậy, các ngươi hoàn toàn có thể dựa vào lợi thế địa hình để đánh bọn chúng! Đây chắc là bài của các ngươi rồi, dẫu sao các ngươi cũng đã thành thạo tam đại chiến pháp, chuyện này chắc sẽ không thành vấn đề với các ngươi đâu!”
Hai mắt Tử Nguyệt công chúa sáng rực: “Quân sư nói phải, chúng ta chắc chắn sẽ khiến bọn chúng có đi mà không có về!”
Thế nhưng nàng lại bắt đầu lo âu: “Nhỡ đâu bọn chúng phái nhiều người tới thì sao? Chúng ta ít người, sợ sẽ không chống đỡ được…”
“Người nhiều thì càng dễ!”
Lâm Bắc Phàm híp mắt cười: “Phải biết rằng thời tiết hanh khô rất dễ dẫn đến hỏa hoạn, nhất là cháy rừng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397321/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.