Giang Nam vương nghe mà vô cùng động lòng.
Bây giờ hắn ta khởi binh thất bại, nhất định phải cân nhắc đến đường lui.
Tông Sư không có khả năng bảo vệ hắn ta cả đời, cho nên sau này hắn ta nhất định sẽ phải đối diện với tình hình thê thảm mà Lâm Bắc Phàm đã nói.
Hắn ta vốn chính là thân vương hoàng triều đã hưởng thụ cả đời, làm sao có khả năng trải qua cuộc sống như vậy được?
Có thể sống sót tiếp cũng là một vấn đề!
Đặc biệt điều không thể tha thứ nhất là lòng tự trọng của mình sẽ bị người mà mình coi thường trước đây chà đạp, còn không bằng kêu hắn ta chết đi cho rồi!
Cho nên đi theo Lâm Bắc Phàm ngược lại chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Giang Nam vương do dự rất lâu, vẻ mặt đấu tranh rồi cuối cùng chán nản nói: “Bản vương đi theo ngươi!”
“Lựa chọn thông minh đấy!” Lâm Bắc Phàm búng ngón tay.
Giang Nam vương đã chọn đi theo Lâm Bắc Phàm rồi, hiển nhiên Tông Sư sẽ không ngăn cản.
Nhìn Lâm Bắc Phàm trước mặt, trong lòng hắn ta cảm thán: “Người trẻ tuổi này thật sự quá lợi hại, chỉ vài ba lời đã thuyết phục được một người… Không đúng, là thuyết phục hai người chứ! Khiến người không thể không phục!”
Giang Nam vương đã chủ động đi theo hắn, hiển nhiên Lâm Bắc Phàm vô cùng khai ân, giữ lại thể diện mà một thân vương như hắn ta nên có.
Không cần bị trói và xích lại như tội nhân mà cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397308/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.