“Đúng là đáng chết!” Giang Nam vương tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Bản thân hắn ta sống trầy trật từng ngày mà kẻ địch lại càng ngày càng tốt lên, hắn ta nghe mà thấy khó chịu!
Nhất là cứ nghĩ đến đối phương có số lượng lớn lương thực dự trữ là hắn ta lại càng khó chịu, tức đến mức sắc mặt tối tăm!
Vương Phú Quý trông thấy cảnh tượng ấy bèn thầm kêu một tiếng không hay rồi, đoạn vội vàng nói: “Vương gia, mặc dù tình hình bên chúng ta không được ổn cho lắm, nhưng bên Ký Bắc hay Võ Tây cũng không chẳng hề kém cạnh!”
“Ký Bắc vẫn luôn là nơi đất đai cằn cỗi, sản lượng lương thực có hạn! Hiện giờ vấn đề dân bỏ đi đang ở mức nghiêm trọng, người trồng ruộng cũng ít đi nên năm nay vụ mùa của bên đó chắc chắn sẽ thất thu!” . Truyện Dị Năng
“Ở Võ Tây cũng tương tự thế! Hơn nữa hiện giờ bọn họ đang bị nghĩa quân làm loạn, binh tướng không ngừng bị tổn thất, tình cảnh còn cam go hơn cả chúng ta!”
“Trong ba vị vương gia thì chúng ta được coi là rất tốt rồi!”
“Nói cũng phải!”
Cuối cùng sắc mặt của Giang Nam vương cũng tốt hơn.
Thời buổi bây giờ hay so sánh ai thảm hơn ai. Mặc dù ta rất thảm nhưng chỉ cần ngươi còn thảm hơn ta thì ta vẫn vui, vẫn hài lòng.
Nhìn những cây lúa héo úa, sắc mặt Vương Phú Quý lộ vẻ lo lắng: “Vương gia, hiện giờ chúng ta phải làm sao đây?”
“Còn có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397282/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.