Tử Nguyệt công chúa nói không ngừng nghỉ, càng nói mặt mày càng phấn khởi.
Lâm Bắc Phàm đúng lúc cổ vũ: “Công chúa, ngươi thật lợi hại!”
“Cảm ơn quân sư đã khen!”
Khóe miệng của Tử Nguyệt công chúa vẽ lên một độ cung ưa nhìn, trong lòng tràn đầy sự đắc ý.
Được người khác khen không tính là gì, nhưng được Lâm Bắc Phàm khen ngợi khiến nàng vui muốn chết.
Dù sao Lâm Bắc Phàm cũng chính là quân sư đỉnh cấp một tay lập ra chiến lược Võ Tây, là nhân tài số một thiên hạ!
Có được sự tán thành của hắn còn hơn nghìn vạn lời nói của người khác!
“Nhưng bây giờ chúng ta cũng gặp phải một vài vấn đề!”
“Vấn đề gì?”
Tử Nguyệt công chúa nghiêm túc nói: “Bởi vì Võ Tây vương nhiều lần bại trận, hao binh tổn tướng, lại thiếu thốn lương thực nên phát triển vô cùng khó khăn, vì vậy hắn ta lại mập mờ liên lạc với Đại Nguyệt vương triều, hy vọng đối phương có thể cung cấp lương thảo và vũ khí!”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Đây là chuyện hiển nhiên! Toàn bộ vật tư cung ứng của Võ Tây vương đều đã bị triều đình chặt đứt, hắn ta muốn phát triển cũng chỉ có thể tự mình lo liệu, vốn dĩ vẫn có thể miễn cưỡng duy trì!”
“Nhưng từ sau khi các ngươi nhảy ra, hắn ta cũng không còn cách nào khác, không thể không liên lạc với Đại Nguyệt vương triều để cầu chi viện! Nhưng chút vấn đề này chắc hẳn không làm khó được công chúa ngươi chứ?”
“Quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397259/chuong-563.html