Trông dáng vẻ vừa xấu vừa cứng ngắc như hòn đá của đối phương, lão giả thực sự muốn cầm thương rồi xông qua đâm một nhát. Có điều hiện giờ nói gì thì nói lão hòa thượng vẫn là người bên mình, là đồ đệ của lão đệ nhà mình, hắn ta không được bắt ép.
“Lão phu nghe nói đao thánh và kiếm thánh là bạn của lão đệ, ngươi có biết tung tích của bọn họ không?” Lão giả hỏi với vẻ mong chờ.
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Năm ngoái ta còn biết! Nhưng năm nay ta cũng không biết bọn họ đã chạy đi đâu, chắc là lĩnh hội được điều gì đó nên tìm một nơi bế quan tu luyện rồi!”
“Ôi, đúng là đáng tiếc!” Lão giả than thở.
“Có điều ta còn biết một vị Tông Sư nữa, có lẽ sẽ đáp ứng được yêu cầu của ngươi!”
“Hắn ta là ai? Đang ở đâu?” Lão giả vội nói.
Lâm Bắc Phàm híp mắt cười: “Người này tên là Lãnh Nhược Thiện, ban đầu hắn ta là môn chủ của một môn phái lớn, thực lực đạt đến cảnh giới Tông Sư, thâm sâu khó lường!”
“Hóa ra còn có một người như vậy, hai hôm nữa bản tọa sẽ đi tìm hắn ta!” Lão giả thích thú vô cùng.
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Đừng tìm nữa, không tìm thấy đâu! Bởi dã tâm cực lớn mà hắn ta đã cho toàn bộ môn phái tu luyện ma công, phạm phải cấm kị của giang hồ và triều đình nên bị các môn phái khác tiêu diệt. Còn một người làm Tông Sư như hắn ta cuối cùng đã chạy trốn, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397235/chuong-539.html