“A!”
Trận chiến kết thúc rất nhanh, lão giả thắng, còn Dạ Lai Hương thì thua một cách thảm hại.
Lão giả xách thương, vẻ mặt tràn ngập sự thất vọng. Hắn ta đứng trước mặt Dạ Lai Hương, lắc đầu cảm thán: “Ban đầu lão phu nghe nói ngươi giết được hai vị Tông Sư, thực lực tiến bộ nên mới không quản đường xa tới thử nghiệm xem tu vi của ngươi thế nào! Ai ngờ ngươi chẳng tiến bộ gì cả, đã thế não còn có vấn đề! Ôi… đúng là khiến vi sư thất vọng quá!”
Dạ Lai Hương nôn ra một ngụm máu, mặt tỏ vẻ cuộc đời này không còn gì luyến tiếc!
Lại thế nữa!
Hắn ta lại bị một cái “hư danh” liên lụy!
Rõ ràng là một chuyện không thể mà cứ đồn thổi, hại hắn ta bị Tông Sư đánh mấy trận!
Đến cả sư phụ của hắn ta cũng vượt ngàn dặm xa xôi đến đánh hắn ta! Bé khổ tâm lắm, khổ lắm khổ lắm!
Lúc bấy giờ, Lâm Bắc Phàm bước tới. Hắn bật cười, đoạn chắp tay nói: “Tiền bối là sư phụ của Dạ Lai Hương sao, là vị cường giả Tông Sư được xưng là thương thần kia?”
Lão giả ưỡn ngực, nói: “Bản tọa chính là thương thần, ngươi là ai?”
Lâm Bắc Phàm cười: “Bản quan là phủ doãn Đức Thiên Phủ của kinh thành - Lâm Bắc Phàm, đồng thời cũng là cấp trên của Dạ Lai Hương!”
“Hóa ra là ngươi, bản tọa từng nghe nói đến ngươi!”
Lão giả cười: “Ngươi đã bày kế bắt được đồ nhi Dạ Lai Hương của ta, đồng thời cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397232/chuong-536.html