“Chỉ là lúc đó ta trộm báu vật thành công nên vô cùng đắc ý, khó khống chế được cảm xúc vì thế không nhịn được mới kêu lên, nói thái tử đội nón xanh này, vì thế người trong toàn thành đều biết hết!” Dạ Lai Hương cười khà khà, bảo.
Lâm Bắc Phàm chậc chậc, lắc đầu: “Lần này không phải cứt cũng thành cứt luôn rồi, chẳng trách người ta lại hận ngươi như thế!”
Dạ Lai Hương cười hềnh hệch, tròng mắt đảo một cách linh hoạt và kỳ quái, không biết lại nảy ra ý đồ xấu xa gì nữa.
Lâm Bắc Phàm gọi: “Ta nói trước ngươi đừng làm loạn đấy nhé! Hạ Thiên Khung là người kế vị của Đại Hạ hoàng triều, đại diện cho Đại Hạ tới đây, nếu xảy ra chuyện ở đây sẽ có rất nhiều chuyện không dễ dàn xếp đâu! Đến khi ấy triều đình chúng ta cũng không bảo vệ được ngươi!”
Dạ Lai Hương phất tay: “Yên tâm, ta đã thay đổi hoàn lương rồi mà, biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm! Ta đợi sau khi hắn ta rời khỏi Đại Võ rồi lại hành động sau, tuyệt đối sẽ không liên lụy đến các ngươi!”
Lâm Bắc Phàm nhỏ giọng nói: “Nhớ dịch dung ngụy trang đấy! Tốt nhất là ngụy trang thành Hạ hoàng, cha đánh con trai quá ư là bình thường!”
Dạ Lai Hương kích động vỗ đùi một cái: “Vẫn là ngươi âm hiểm hơn! Vậy cứ quyết định sảng khoái như thế đi!”
…
Ngày hôm sau, Lâm Bắc Phàm tới dịch quán tiếp đón thái tử Đại Hạ - Hạ Thiên Khung và đoàn người Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397186/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.