Chà, không tồi, thiết lập nhân vật có hơi giống hương soái đấy.
Có điều không biết đối phương có sức hút được như hương soái hay không.
Vậy mà Lâm Bắc Phàm lại có hơi mong đợi.
“Đạo soái tới rồi, công tử sẽ gặp nguy hiểm đấy!” Mạc Như Sương cười bảo.
Lâm Bắc Phàm mỉm cười đáp: “Sao lại khẳng định như vậy?”
“Nghe đồn đạo soái Dạ Lai Hương chuyên môn ra tay với người có quyền có thế, quan to quý nhân! Công tử, ngươi thân là phủ doãn kinh thành, lại được nữ đế ân sủng, trong phủ có nhiều kỳ trân dị bảo như vậy, đối phương chỉ có khả năng ra tay với ngươi thôi!” Mạc Như Sương đáp.
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Ngươi nói rất có lý!”
Nhưng trong lòng hắn lại không cho là đúng.
Tới thì tới thôi, nếu ngươi có thể trộm được đồ trong phủ ta thì coi như ngươi lợi hại.
Đúng lúc này, một binh lính chạy tới, vội vàng nói: “Phủ doãn đại nhân, bệ hạ truyền gọi!”
“Được, đi trước dẫn đường đi!”
Chưa đến thời gian nửa nén hương, Lâm Bắc Phàm đã đi vào trong hoàng cung, phát hiện có rất nhiều quan viên đã tới đây.
Điều khiến hắn khá ngạc nhiên là mấy quan viên thuộc cơ cấu bạo lực như tổng đầu mục của Lục Phiến Môn, chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ, hai vị xưởng công của Đông Xưởng và Tây Xưởng, tổng thống lĩnh Cấm Quân đều có mặt hết.
Lại nhìn thấy nữ đế ngồi trước triều đường, phát hiện ra vẻ mặt của nàng nặng nề, thoáng hiện vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397164/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.