Giấy và bút mực lập tức được bày ra!
Nữ đế cầm bút lông lên, viết xuống ba chữ rồng bay phượng múa Dân Tâm Thành!
Không cần phải nói nhiều, treo ba chữ này trên thành.
"Lâm ái khanh đâu?" Nữ đế lại hỏi.
"Có thần!" Lâm Bắc Phàm đang đứng ở đó liền bước ra.
"Dân Tâm Thành đã được xây dựng xong, đã đến lúc nên luận công ban thưởng rồi!"
Nữ đế bật cười thành tiếng, nói với vẻ rất tán thưởng: "Ái khanh, kể từ khi ngươi nhậm chức phủ thừa kinh thành tới nay, an ninh trật tự được đảm bảo, người dân được ăn no mặc ấm! Sau đó, ngươi còn liều mình tới Giang Nam để cứu giúp nạn dân ở Giang Nam, lập nên công lớn! Ngươi phát minh ra xi măng, là thần khí trong lĩnh vực xây dựng, giải quyết được vấn đề nhà ở và ăn uống cho các nạn dân, còn thu về được rất nhiều tiền và vật tư cho triều đình! Hiện giờ, mới chỉ dùng chưa tới ba tháng mà đã xây dựng xong Dân Tâm Thành có sức chứa lên tới hàng triệu người như một kỳ tích..."
"Lâm ái khanh, luận năng lực, công lao, hay danh tiếng, ngươi đều có bước tiến mới! Cho nên, kể từ hôm nay trở đi..." Nữ đế lớn tiếng mà nói: "Thăng một cấp quan, trở thành quan viên chính tam phẩm của triều đình, chính thức đảm nhiệm chức vụ phủ doãn kinh thành, tổng quản tất cả mọi công việc trong kinh thành và Dân Tâm Thành, đồng thời đảm nhiệm chức vụ tế tửu của Quốc Tử Giám!"
"Tạ bệ hạ!" Lâm Bắc Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397146/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.