“Bỏ đi, hôm nay không nói đến bọn họ!”
Gia Cát tiên sinh chuyển đề tài, lộ ra nụ cười mỉm tự cho là thân thiết: “Hôm nay lão phu gọi các ngươi tới đây là có một tạo hóa giao cho các ngươi, chỉ cần các ngươi nắm thật chặt, chắc chắn có thể tiền vào như nước, ngày kiếm được đấu vàng!”
“Gia Cát tiên sinh, là tạo hóa gì vậy?” Có người hỏi.
“Thần khí xây nhà xi măng, đã nghe nói tới chưa?”
Gia Cát tiên sinh nói vơi giọng điệu dụ dỗ: “Vương phủ chúng ta cũng có thể sản xuất ra xi măng cho nên cơ hội phát tài của các ngươi sẽ tới thôi!”
Sau khi dặn dò chuyện này xong, Gia Cát tiên sinh rời đi với vẻ hài lòng thỏa mãn.
Hắn ta tin rằng sau khi mấy thương nhân này biết mình có cơ hội nhận được độc quyền bán xi măng nhất định sẽ mừng rỡ như điên, cảm kích vô cùng.
Như vậy hắn ta cũng tiện ăn nói với vương gia.
Thế nhưng sau khi hắn ta rời đi, các thương nhân có mặt ở đó đều mang vẻ mặt khổ sở.
“Sớm biết thế này chúng ta cũng chạy luôn cho rồi!”
“Còn nói cho chúng ta độc quyền tiêu thụ xi măng nữa chứ? Hừ, rõ ràng là muốn moi tiền từ trên người chúng ta thì có!”
“Đúng đó, muốn nhận được độc quyền bán xi măng nhất định phải trả bằng rất nhiều vật tư trước, nhưng trải qua nạn toán cướp cưỡi ngựa đó, chúng ta nào còn tiền của gì nữa đâu?”
“Cho dù nhận được độc quyền bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397133/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.