Một trăm vạn lượng, Cao thiên Diệu vẫn cảm thấy cao!
Nhưng nếu có thể khóa chặt được một suất độc quyền buôn bán từ trước vậy. khỏi cần tiếp tục cống hiến vật tư mãi chưa xong này, thế cũng đáng!
Cao Thiên Diệu căn răng: “Được! Một lời đã định!”
Hai người lại một lần nữa hòa hợp, uống rượu chung vui.
Vừa uống rượu, Cao Thiên Diệu vừa hỏi thăm dò: “Lâm đại nhân, còn có chính sách giảm thuế ở thành mới, có thể cũng chia cho Cao gia chúng ta một phần được. không? Yên tâm, sẽ không thiếu lợi ích của ngươi đâu!”
Lâm Bắc Phàm mang vẻ mặt ngạc nhiên: “Cao đại nhân, các ngươi cũng tham quá rồi đó? Ngoại trừ độc quyền bán xi măng ra lại còn muốn lấy cả chính sách ưu đãi giảm thuế của thành mới nữa sao?”
Thế này cũng làm Cao Thiên Diệu có hơi ngại ngùng.
Hắn ta đang định giải thích vài câu thì Lâm Bắc Phàm đã dựng năm ngón tay lên: “Được chứ, thêm năm mươi vạn!”
Cao Thiên Diệu: “Vãi!” Rốt cuộc tên nào tham hơn?
Sau khi có được lời hứa của Lâm Bắc Phàm, Cao Thiên Diệu lập tức trở về gom tiền!
Lâm Bắc Phàm nhìn bóng lưng của đối phương mà cười tủm tỉm.
Thật ra, độ cống hiến của Cao gia đã cày đến hạng ba rồi, trên cơ bản có thể nói là ổn định!
Nhưng cừu con đã tặng đến tận cửa nào có lý không cạo lông?
Tiếp sau đó, Hộ bộ thượng thư tới cửa hỏi tội, Hình bộ thượng thư tới cửa hỏi tội, Lễ bộ thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397129/chuong-433.html