“Sau khi lấy được quyển bí tịch này, chắc chắn hắn †a sẽ vừa cho thuộc hạ của mình tu luyện, vừa tìm cách để tối ưu hóa công pháp này! Thế nhưng tu luyện là việc cần nghiên cứu, có được sẽ có mất! Ngươi muốn người khác tu luyện nhanh trừ việc hao tổn lượng lớn tài nguyên ra thì chỉ còn cách đầu tư cả tính mạng! Ngươi thấy hắn ta sẽ chọn như thế nào?”
“Chắc chắn sẽ chọn hi sinh người khác để thành toàn cho mình!"
Quách đầu mục nói như đinh đóng cột. Lâm Bắc. Phàm vừa cười vừa gật đầu: “Đúng vậy!”
“Hơn nữa khi giao cuốn bí tịch này cho môn chủ Thiên Môn còn có một lợi ích nữa!”
Lâm Bắc Phàm nói một cách thần bí.
“Lợi ích gì?”
Quách đầu mục hỏi.
“Sau khi tu luyện kiếm phổ, tâm tính của hắn ta sẽ thay đổi và trở nên tàn khốc hơn! Tới khi ấy chúng ta có thể dẫn hắn ta vào con đường lệch lạc, khiến anh hùng võ lâm cùng xử tội hắn tai”
“Mặc dù cái đám anh hùng võ lâm kia cũng ranh ma lắm nhưng có thể hủy diệt Thiên Môn, nhân cơ hội làm yếu đi thực lực giang hồ, một mũi tên trúng hai đích, bọn họ lại chẳng thích quá?” Lâm Bắc Phàm nở nụ cười đắc ý.
“Tuyệt! Cách này tuyệt!”
Quách đầu mục kích động vỗ 'Thiên Môn mà bị hủy diệt thì thế lực trong giang hồ sẽ yếu đi, cứ vậy thì võ lâm sẽ dễ quản lý hơn, không sợ bọn họ làm loạn nữa! Ha hat”
“Cơ mà nhỡ đâu kiếm phổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397098/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.