Tử Nguyệt công chúa ngơ ngác: "Quân sư, chuyện này... được giải quyết như thế nào cơ?”
"Đồ ngốc, đến cả đạo lý đơn giản như thế mà cũng không nghĩ ra sao?"
Lâm Bắc Phàm nói với vẻ bưồn bực: "Chúng ta nói rằng nơi cất giấu kho báu của Tà Nguyệt ở gần mật đạo! Như vậy, mật đạo này sẽ bị bại lộ, Võ Tây vương còn dùng con đường này để hợp tác với Đại Nguyệt vương triều được chắc? Rõ ràng là không được rồi!"
"Đúng vậy!" Ánh mắt của Tử Nguyệt công chúa sáng lên.
"Thứ hai, kho báu của Tà Nguyệt có thể giúp một người trở nên giàu có ngang ngửa với cả một đất nước, có ai lại không muốn chiếm lấy cơ chứ? Bất kể là Võ Tây vương với dã tâm bừng bừng hay là Đại Nguyệt vương triều lòng lang dạ sói, cũng tuyệt đối không bỏ qua kho. báu này, đều muốn chiếm lấy nó làm của riêng! Còn kho báu của Tà Nguyệt vương triều, lại trùng hợp nằm ở ranh giới giữa hai thế lực đó! Như thế, tất nhiên hai bên sẽ sinh ra hiềm khích, đề phòng lẫn nhau, muốn tiếp tục hợp tác cũng khó hơn."
"Quân sư nói có lý lắm!"
Ánh mắt của Tử Nguyệt công chúa lại càng sáng lên,
"Thứ ba, khi kho báu của Tà Nguyệt bị bại lộ, nó không chỉ có thể hấp dẫn Võ Tây vương, Đại Nguyệt vương triều mà còn hấp dẫn được cả các phiên vương và các đất nước khác, thậm chí có rất nhiều người giang hồ cũng sẽ đến tham gia cuộc vuil Có thể nói là rất hỗn loạn, vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3397009/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.