Tiếp đó, mọi người lại tiếp tục bàn chuyện sách y.
'Thực chất chủ yếu là ba người nhà lão già hỏi, còn Lâm Bắc Phàm chỉ đáp, một canh giờ cứ thế trôi qua.
Lâm Bắc Phàm nói đến mức khô cả miệng, còn mọi người ai cũng nghe một cách hăng say.
Điều đáng ngạc nhiên là những kiến thức y học khô khan khó hiểu lại trở nên thú vị và rõ ràng hơn rất nhiều qua lời kể của Lâm Bắc Phàm, nhờ hắn mà mọi người học được thêm rất nhiều điều.
Nhất là ba người làm đại phu kia, bọn họ là những người được lợi nhất, cảm giác như thể bức mây mù đã được vén ra và bọn họ lại trông thấy bầu trời.
Nhìn gương mặt trẻ trung trước mắt kia mà cứ như: trông thấy thần y!
“Về tổng thể mà nói thì cuốn sách y này rất được, viết rất rõ ràng và tỉ mỉ, có thể xem là bách khoa toàn thư về y học, lão tiên sinh dụng tâm rồi!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
“Đa tạ đa tạ...”
Lão tiên sinh cúi đầu, hắn ta thực sự rất biết ơn.
Hắn ta đã bỏ ra hơn sáu mươi năm, cả ba thế hệ trong nhà cùng nhau cố gắng mới viết được một cuốn sách y học, hắn ta còn lấy làm tự hào về cuốn sách đó!
Chẳng ngờ hẳn ta cũng chỉ múa rìu qua mắt thợ khi đứng trước chàng thiếu niên này!
Hắn không chỉ nêu ra những sai sót trong cuốn sách mà còn chia sẻ phương pháp cứu chữa người bệnh, để bọn họ được hưởng lợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396990/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.