Lâm Bắc Phàm vô tâm bật cười ha ha.
Mọi người đều trừng mắt nhìn hắn, chắc chăn là hắn lại giở trò chứ gì!
“Tế tửu đại nhân, trước kia là chúng ta thất lễ, mong đại nhân lượng thứ...”
Ba người vội vã chắp tay khom người, thành khẩn xin lỗi.
“Không sao, chuyện nhỏ thôi, chúng ta nói chuyện cuốn sách y đi!”
Lâm Bắc Phàm phất tay tỏ vẻ không để bụng.
“Tế tửu đại nhân, đại nhân thấy cuốn sách đó thế nào?”
Lão già kích động hỏi, hai người khác cũng mong chờ.
“Ta đã đọc cuốn sách đó rồi, rất chỉ tiết, gần như bao gồm tất cả những kiến thức ngành y, vê mặt tổng thể thì khá được!”. Truyện BJYX
Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
Ánh mắt ba người kia sáng lên.
“Thế nhưng vẫn có một vài vấn đề! Nếu như không giải quyết những vấn đề này thì ta sẽ không đánh giá cho các ngươi, bởi lẽ làm thế sẽ tổn hại đến thanh danh của tai”
Lâm Bắc Phàm lại bảo.
Trong lòng ba người kia bỗng trở nên nặng nề...
Chẳng lẽ chuyến này lại trắng tay sao?
Lão già chắp đôi tay run rẩy lại rồi cung kính hỏi: “Tế tửu đại nhân, xin hỏi đó là vấn đề gì ạ?”
Lâm Bắc Phàm mở sách y ra, nói: “Ví dụ như chỗ trâm bạc thử độc này có vấn đề!”
“Đó là vấn đề gì?”
Mạc Như Sương ngồi bên cạnh lấy làm lạ hỏi: “Người trong giang hồ như chúng ta ra ngoài luôn đem theo một chiếc trâm bạc, lúc ăn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396988/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.