“Nghe ta an ủi, giờ ngươi thấy thế nào?” Lâm Bắc Phàm híp mắt cười rồi hỏi.
“Đa tạ công tử an ủi, trái tim ta càng nguội lạnh hơn rồi"
Quách thiếu soái xoa lồng ngực buốt giá của mình rồi nói.
“Trời nóng, lạnh lại hóa tốt! Nhân lúc tim ngươi lạnh thì trở về nghỉ ngơi đi, chúc ngươi tối nay mơ thấy ác mộng nhé!”
Lâm Bắc Phàm vẫy tay.
Khóe miệng Quách thiếu soái co giật: “Cảm ơn công tử, ta về đây!”
Cuối cùng, dưới sự an ủi của Lâm Bắc Phàm, hai người Mạc Như Sương và Quách thiếu soái đều đã nghĩ thông và quyết định cải tà quy chính, đứng về phía Lâm Bắc Phàm, đồng thời tiếp tục giữ liên lạc giữa hai bên.
Lâm Bắc Phàm vui lắm, mặc dù hai người này hơi ngốc nhưng lại rất hữu dụng! Lừa ai cũng dễ!
Nhất là một nữ tử ngốc nghếch như Mạc Như Sương, Lâm Bắc Phàm cảm giác hắn chẳng cần phải giở mánh khóe với nàng!
Chỉ cần dựa vào gương mặt này thôi cũng đủ kiến nàng làm mọi chuyện rồi!
“May mà gặp được ta, bằng không bị người ta bán còn giúp người ta kiếm tiền. Chi bằng đếm tiền cho ta còn hơn! Ít nhất ta chỉ lợi dụng mỗi mình ngươi thôi, những cái khác ta bỏ hết!”. Kiếm Hiệp Hay
Một ngày cứ thế trôi qua, Lâm Bắc Phàm trở lại kinh thành.
Nắng hạn gặp mưa rào, buổi tối hắn và Lý Sư Sư an ủi nhau, một đêm phong lưu là chuyện dĩ nhiên.
Ngày hôm sau, hắn lại lên triều.
Vẻ mặt nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396982/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.