Ngày hôm sau, mấy người Lâm Bắc Phàm tiếp tục đi về phía trước.
Song điều khiến người ta kinh ngạc là hôm qua bọn họ mới đi được lúc đã gặp ba tên mã tặc, tần suất gặp. vô cùng nhiều.
Ấy thế mà đến hôm nay đi mãi mà chẳng gặp tên nào, yên bình vô cùng.
“Đúng là kì lạ, sao chẳng thấy tên mã tặc nào vậy!”
Quách thiếu soái kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ bị chúng †a giết nên sợ rồi chăng?”
Tiểu quận chúa gật gù đắc ý.
Hôm qua nàng xung phong đi đầu, một mình chiến đấu với mười mấy tên mã tặc, đánh đến nghiện luôn.
Hôm nay nàng càng hăng hơn, còn muốn đánh thêm vài tên nữa.
“Đây là một băng đảng mã tặc đông người và có tổ chức, bọn chúng sẽ không sợ đâu! Khả năng là bọn chúng đang toan tính để đối phó với chúng ta, giờ mới chỉ là đêm trước cơn mưa bão thôi!”
Lâm Bắc Phàm nói.
Những người có kinh nghiệm trong giang hồ khác. cũng gật đầu: “Công tử nói chí phải.”
“Ta có một dự cảm chẳng lành, mọi người phải cận thận vào, lấy binh khí ra và phòng bị mọi lúc!”
Mạc Như Sương nói. “Tất cả lấy binh khí!”
Vương đại nhân cũng lớn tiếng gọi: “Thương Thương..."
Mọi người rút binh khí và vây quanh Lâm Bắc Phàm, ai cũng quan sát xung quanh bằng ánh mắt thận trọng.
Đúng lúc ấy bỗng có tiếng vó ngựa đinh tai nhức óc truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Đảo mắt nhìn quanh, chỉ thấy có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396977/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.