"Cách gì?" Đại Ngưu hỏi.
"Cách đó chính là, đưa những người khác quay lại quân ngũ một lần nữa, nhưng Đại Ngưu ngươi thì phải rời khỏi quân ngũ! Như vậy thì ngươi có thể bí mật giám sát hành động của bọn ta! Nếu bọn ta không giải quyết việc này đúng như đã hứa hoặc vấn đề tham ô quân lương lại tiếp tục xảy ra, ngươi có thể giết tên tham quan một lần nữa như lần trước!"
"Ngươi không tin bản quan, không tin triều đình, nhưng chắc là ngươi phải tin vào chính mình chứ?"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười đầy tự tin: "Nếu chính ngươi cũng không tin vào bản thân mình, bản quan cũng chẳng thể làm gì nữa!"
Đại Ngưu nghe xong, vô cùng động lòng.
Hắn ta quả thực không tin mấy tên quan lại này, nhưng hắn ta tin vào chính mình!
Nếu đối phương không xử lý các anh em của hắn ta một cách hợp lý, hoặc hắn ta phát hiện ra lại có tham quan ức hiếp các anh em của mình, hắn có thể báo thù cho các anh em, cùng lắm thì bồi cái mạng này thôi!
€ó vẻ như trước mắt thì đây là cách giải quyết tốt nhất rồi!
Các phản quân khác nhìn Đại Ngưu bằng ánh mắt đầy mong đợi, chờ hắn ta quyết định.
"Thôi được, ta chấp nhận cách giải quyết này! Nhưng ta còn có một yêu cầu nữa, nguồn cơn chính gây ra chuyện này là do ta, ta là người giết đám thống lĩnh quân đội, cũng là người cầm đầu tạo phản, bọn họ chỉ bị mê hoặc nên mới đi theo ta mà thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396972/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.