Tối hôm ấy, sau khi ăn bữa tối xong, hắn lập tức xuất phát, cố gắng càng nhanh càng tốt, đi suốt cả đêm.
Hắn đưa hai người Mạc Như Sương đi theo, có cả các quan sai do triều đình phái đi bảo vệ Lâm Bắc. Phàm, tiểu quận chúa cũng lén lút bám theo, nói là để bảo vệ hắn nhưng thật ra là muốn tham gia cuộc vui.
Chạy suốt hai đêm một ngày cuối cùng bọn họ cũng đã đến Đường Châu vào đêm thứ hai.
Tri phủ địa phương là Lưu đại nhân đích thân nghênh đón Lâm Bắc Phàm: "Chào tế tửu đại nhân, chào quận chúa Vân Oanh! Hạ quan đã chuẩn bị cơm nước để làm tiệc tẩy trần cho mọi người cả rồi!"
"Tiệc tẩy trần thì để sau đã, tình hình hiện giờ thế nào rồi?" Lâm Bắc Phàm hỏi thẳng vào vấn đề.
Lưu tri phủ gượng cười rồi đáp: "Tình hình vẫn còn căng thẳng lắm! Hiện giờ, hai bên lấy sông Bàn Sơn làm ranh giới, đối chọi với nhau! Nếu chúng ta vượt qua ranh giới, không cần biết là đúng hay sai bọn họ đều sẽ tấn công, đã có rất nhiều quan sai của bản phủ bị thương rồi!"
"Còn nữa, tối hôm qua đã xảy ra một trận chiến! Phản quân thiếu lương thực nên đã xuống núi cướp lương thảo của binh lính phủ ta! Cũng may là thương vong về người không lớn, nếu không thì bản phủ thật sự không biết ăn nói thế nào nữa!"
Lâm Bắc Phàm gật đầu.
"Không biết triều đình định giải quyết chuyện này thế nào vậy?" Lưu tri phủ hỏi với vẻ dè dặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396969/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.