Lúc này, đao thánh đã tới trước mặt Lâm Bắc Phàm.
Một tay hắn ta cầm thanh đao trên vai, ngẩng đầu nhìn Lâm Bắc Phàm đầy nghỉ ngờ, vẻ mặt hơi khẩn trương.
“u Dương Bá Đao?” Lâm Bắc Phàm mở miệng, giọng nói nhẹ nhàng bay bổng lại chồng lên nhau, giống như vang từ trời xuống.
“Ngươi nhận ra ta?” Đao thánh hỏi. “Tất nhiên ta nhận ra rồi! Trận chiến ngoài trời không
có ai không biết đao thánh và kiếm tiên!" Lâm Bắc Phàm đáp.
Đao thánh gật đầu với vẻ đã hiểu, một trận đại chiến này đã thu hút ánh mắt của võ giả khắp toàn thế giới.
Đối phương ở trong kinh thành biết được cũng là chuyện thường.
“Đao của ngươi không tồi!" Lâm Bắc Phàm lại nói.
“Cảm ơn!” Trên mặt của đao thánh hiện ra nụ cười đắc ý.
Ngay cả cường giả thần bí trước mặt cũng khen đao của hắn ta không tồi vậy cũng chứng minh đao của hắn ta thật sự không tồi, rất có trình độ.
“Nhưng, so với đao của bản tọa thì vẫn kém xal” Lâm Bắc Phàm nói.
“Ngông cuồng!” Sắc mặt của đao thánh chợt thay đổi.
Phải biết rằng hắn ta chính là người cầm đao từ nhỏ.
Từ nhỏ đã tu hành đao pháp, không sợ đông lạnh hè nóng, bầu bạn hơn hai mươi năm, cuối cùng nhập đạo. bằng đao trở thành Tông Sư, cho nên mới tự xưng là đao. thánh, toàn thế giới cũng không có đến mấy người hiểu về đao hơn hắn ta.
Một thanh đao trải qua nhiều lần gọt giữa như thế ở trong mắt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396951/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.