Lâm Bắc Phàm quay sang hỏi đao thánh: "Thanh đao này so với đao của ngươi, thì ai mạnh hơn, ai yếu hơn?"
Đao thánh cay đẳng đáp: "Ta vẫn kém hơn rồi!"
"Mặc dù đao của bản tọa nhanh đấy nhưng tuyệt đối không nhanh như Tiểu Lý Phi Đao! Đao của hắn hội tụ toàn bộ tinh thần khí của hắn ta, hiện giờ bản tọa vẫn chưa đạt tới trình độ đó, thậm chí còn chưa tìm ra phương pháp nhập môn ấy chứ!"
"Đao của hắn ta là thanh đao của niềm tin, nằm giữ niềm tin chiến thắng, buông bỏ tất cả, đạt tới trình độ hy sinh quên mình, có thể nói là thanh đao vô địch! Nhưng hiện giờ bản tọa vẫn chưa dám xưng là vô địch, cũng không có niềm tin rằng bản thân vô địch, cho nên tất nhiên không thể sánh bằng người ta!"
"Mặc dù bản tọa ngông cuồng nhưng bản tọa thật sự không sánh nổi với đao của hắn ta!"
"Đao của ngươi vừa không sánh bằng đao gỗ bình thường, vừa không sánh bằng Thiên Đao mạnh nhất đao đạo, lại cũng chẳng sánh bằng lệ bất hư phát Tiểu Lý Phi Đao... Vì vậy, chẳng phải đao của ngươi chỉ là một thanh đao tầm thường thôi sao?" Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói.
"Tại hạ thật sự hổ thẹn! Nhưng những thanh đao này có thật không, tại sao bản tọa chưa từng nghe ai nhắc tới cả? Có phải ngươi bia ra để lừa ta không vậy?" Đao thánh nghỉ hoặc.
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh uống rượu, đáp: "Ngươi là cái đồ tóc dài não ngắn! Nếu chúng không có thật thì một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396936/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.