Lâm Bắc Phàm cảm nhận được luồng kiếm ý ẩn giấu bên trong con người ấy!
Luồng kiếm ý này vô cùng mãnh liệt!
Chỉ là hiện giờ nó đang được trói chặt bên trong cơ thể của hắn ta như kiếm được cất trong vỏ, không để người khác quan sát thấy.
Bằng không một khi nó được phóng ra thì chắc chắn sẽ long trời lở đất, không một ai ngăn cản được!
Trong lòng hắn khẽ nhủ, người này chắc là vị kiếm tiên đến từ phía Tây rồi.
Lúc bấy giờ, kiếm tiên trên lâu cũng chú ý tới Lâm Bắc Phàm.
Hắn ta chỉ liếc nhìn một cái đã lập tức cảm thấy kinh ngạc.
Bởi lẽ đây là thiếu niên đẹp nhất mà hắn ta từng thấy, mặt tựa ngọc sáng, mắt tựa sao trời, đúng là chẳng ai sánh bằng.
Mặc dù trên người hắn mặc cẩm bào sang trọng, liếc mắt cái là biết hắn xuất thân nhà quan, song hắn không hề tỏ vẻ kiêu ngạo, lúc nào cũng ung dung, mộc mạc và thanh thuần.
Điều khiến người ta bất ngờ hơn là khi trông thấy hắn ta, sắc mặt hắn vẫn chẳng thay đổi gì, không vui cũng chẳng buồn.
Phải biết rằng hiện giờ mặc dù hắn ta đã thu bớt sự sắc bén trên người mình và trở lại bình thường, song người bình thường cũng không thể nhìn thẳng được.
Người thường nhìn thấy hắn ta sẽ tự biết lượng sức. mà cúi đầu.
Một vài người có tu vi võ đạo cũng không dám nhìn thẳng vào hản ta, trong lòng bọn họ ớn lạnh, ánh mắt thì trốn tránh.
'Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396927/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.