Mọi người ngỡ ngàng: “Quốc Tử Giám tuyển sinh?”
Hôm ấy, thánh chỉ phong cho Diêu Chính làm tỉ nghiệp Quốc Tử Giám đã tới.
Đồng thời thánh chỉ yêu cầu quan viên hàng ngũ phẩm trở lên ở các nơi báo danh cho con em đủ tuổi của mình tới Quốc Tử Giám học tập cũng được truyền di.
Các quan đều sững sờ, sao đột nhiên lại bảo bọn họ đưa con em nhà mình tới Quốc Tử Giám học?
Mặc dù bọn họ không hiểu nhưng đây đúng là một chuyện tốt!
Dẫu sao thì Quốc Tử Giám cũng là học phủ cao nhất toàn quốc, sở hữu tài nguyên dạy học cao cấp, là thánh địa mà kẻ đọc sách trong thiên hạ ao ước!
Có ai không muốn tới đây để được đào tạo chứ?
Hơn nữa học ở Quốc Tử Giám còn có cơ hội kết giao với quyền quý, có lợi cho tương lai của bọn họ!
Đây đúng là một mớ lợi lộc!
Thế là rất nhiều người đã vội vàng khăn gói lên kinh thành.
Song cũng có một vài quan viên có mắt nhìn đã liên lạc với quan ở kinh thành mà mình thân thiết để hỏi thăm.
“Nói nhiều cũng không có ích gì, cứ đến thì biết, nhớ bảo con các ngươi mang nhiều tiền một chút!”
Các quan viên đi hỏi thăm: “Hả?” Chưa tới hai ngày mà đã có học trò tới báo danh rồi.
Song thứ đón chờ hắn ta lại là những ánh mắt thông cảm, thương hại như đang nhìn một con cừu bất hạnh.
Hản ta lấy làm lạ hỏi: “Các ngươi nhìn ta như vậy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396924/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.