Nữ đế hỏi: "Vương ái khanh, tại sao ngươi lại phản đối?"
Vương Như Thủy lớn giọng đáp: "Thần cảm thấy Lâm đại nhân đến Công bộ bọn ta thật quá phí phạm tài năng! Công việc ở Công bộ bọn ta rất cực khổ, rất mệt mỏi, lại dơ dáy, Lâm đại nhân thật sự không thể phát huy nổi tài năng của mình! Chi bằng đến Lại bộ đi, Lại bộ phù hợp hơn!"
Lại bộ thượng thư Cao Thiên Diệu tức đến nỗi miệng méo mắt lác.
Hay cho tên Vương Như Thủy nhà ngươi!
Bình thường ta đối xử với ngươi không tệ, vậy mà ngươi lại hãm hại ta như thế sao?
Hiện giờ ta chỉ hận không thể tát chết tên gieo vạ kia mà ngươi còn giới thiệu hắn tới chỗ ta làm việc?
Có phải ngươi định làm ta tức chết không hả?
Hừ, lần sau có cơ hội nhất định ta phải dâng tấu vạch tội ngươi!
"Thần phản đối!" Cao Thiên Diệu đứng ra: "Khởi bẩm bệ hạ, hiện nay tất cả các chức quan ở Lại bộ đều đã có quan viên nhậm chức cả rồi, thực sự không có chỗ cho Lâm đại nhân
làm việc, chỉ bằng sắp xếp cho Lâm đại nhân đến Hình bộ vậy! Lâm đại nhân là người túc trí đa mưu, đầu óc nhah nhẹn, nhất định là xử án như thần!"
“Thần phản đối!" Hình bộ thượng thư đứng ra một cách dứt khoát.
Cứ như thế, mọi người đẩy qua đẩy lại một lượt như đang đá bóng, né còn chẳng kịp, chẳng có bộ ngành nào đồng ý nhận hắn cả.
Lâm Bắc Phàm chớp mắt, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396904/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.