Nụ cười trên mặt Tử Nguyệt dần dần cứng ngắc lại.
Há miệng khép miệng đều nhắc đến tiền, còn chẳng biết ngại mà nói mình không phải kẻ tham vinh hoa phú quý nữa chứt
Da mặt dày quá đi mất!
Hai nữ tử trên nóc nhà đã quen quá rồi!
Tên Lâm Bắc Phàm này đúng là biết tận dụng mọi cơ hội để tham lam!
"Quân sư, đã không còn sớm nữa, bản cung về trước. đây, mấy ngày nữa ta sẽ quay lại tìm ngươi sau!" Tử Nguyệt công chúa đứng dậy.
"Được rồi công chúa, sau này sẽ còn gặp lại!"
Cứ như thế, Tử Nguyệt công chúa rời khỏi nhà Lâm Bắc Phàm với tâm trạng rất vui vẻ.
Hai nữ tử trên nóc nhà cũng rời đi.
Sau khi quay về, Tử Nguyệt công chúa lập tức ghi chép lại thu hoạch ngày hôm nay rồi cho người đem về bồi dưỡng quân đội theo phương pháp chiến đấu đó để tác chiến ở Võ Tây.
Sau khi nữ đế quay về cũng sắp xếp lại kiến thức. hôm nay đã thu hoạch. được, nàng cũng đã nhận được không ít lợi ích.
"Ai mà ngờ được Lâm ái khanh không chỉ là một trạng nguyên tài năng mà còn là một chuyên gia quân sự hiếm cóI"
"Lần trước là lý luận về tín ngưỡng, giờ là ba phương pháp chiến tranh lớn, chắc chắn có thể giúp người của Tà Nguyệt phát triển nhanh chóng ở Võ Tây, sau đó uy hiếp mạnh mẽ tới Võ Tây vương!"
"Dễ như thế đã giải quyết được mối họa Võ Tây rồi, thật tuyệt diệu!"
Vậy là tại buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396899/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.