“Bầy, tám phần mười là đủ rồi!” Nữ đế lại hài lòng: “Nếu bay lên trời thành công, nhất định trầm sẽ ban thưởng hậu hĩnh!”
“Tạ ơn bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm chắp tay.
“Lâm ái khanh, bao giờ thì bay lên trời?” Nữ đế hỏi với vẻ sốt ruột.
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: “Khởi bấm bệ hạ, vi thần đã cho người quan sát sao trời, ngày mai bầu trời trong xanh, ánh nắng tươi sáng, chính là thời cơ tốt đế bay lên trời!”
Nữ đế lớn giọng nói: “Được! Tiến hành thử nghiệm bay lên trời ngay ngày mai đi! Trẫm và các quan sẽ cùng nhau chứng kiến kỳ tích bay lên trời!”
“Thần tuân chỉ!” Các quan cùng đồng thanh đáp.
Ngày hôm sau, nữ đế và tất cá các quan cùng nhau tới Quốc Tử Giám để chứng kiến kỳ tích bay lên trời.
Các học trò và giáo quan của Quốc Tử Giám cũng không lên lớp nữa mà cùng nhau đến xem.
ở quảng trường, dưới bàn tay của một số học trò, khí cầu lớn đã chế tạo xong xuôi
được trài ra xung quanh, kích thước còn rộng hơn cả một sân bóng rổ.
Ở một đầu khác của khí cầu lớn có một lố hổng, nối liền với một cái giỏ, có một số học trò đang bận rộn châm đuốc đế truyền nhiệt vào khí cầu lớn, làm khí cầu lớn dần dần phồng lên.
Nữ đế không hiếu, hỏi: “Ái khanh, sao lại phải làm như vậy? Khi nào thì đại khí cầu bay lên trời thế?”
Lâm Bắc Phàm đứng bên cạnh nữ đế, ngắm nhìn dung mạo tuyệt mỹ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396839/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.