Lâm Bắc Phàm đang ngủ đột nhiên mở mắt, ánh mắt sáng ngời.
“Có người lẻn vào nhà của ta!”
Hắn lập tức rời khỏi giường, mặc thêm áo khoác rồi ra khỏi phòng.
Dựa vào khả năng cảm nhận đặc biệt của cao thủ Tiên Thiên, hắn nhanh chóng tìm được kẻ đó.
Giữa đám cỏ dày, hắn nhìn thấy một người mặc đồ đen bất tỉnh trên mặt đất, trên người tanh nồng mùi máu.
Lâm Bắc Phàm kéo khăn che mặt màu đen của người kia xuống, nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp quen thuộc.
“Là nàng ta!” Lâm Bắc Phàm nhìn chằm chằm vào Mạc Như Sương.
Đúng lúc ấy, quan binh đã bao vây kín khu vực này, đèn đuốc sáng trưng.
“Lục soát thật kỹ cho ta! Hiện giờ nàng ta đã như ngọn đèn cạn dầu, không thể chạy quá xa, nhất định đang trốn ở nơi nào đó!”
“Rõ, thưa thống lĩnh!”
Bọn họ vừa tuần tra trên phố, vừa gõ cửa
các phủ đệ quanh đó để lục soát.
Đến lượt Lâm phủ của Lâm Bắc Phàm.
“Đợi đã, đây là phủ của tân khoa trạng nguyên đương nhiệm Lâm Bắc Phàm, người ta được bệ hạ rất coi trọng! Các người làm việc vụng về, không biết phép tắc, đắc tội với Lâm đại nhân thì không hay đâu, để bản quan tự đi!”
Thống lĩnh cao thủ Tiên Thiên kia chỉnh đốn mũ quan và quan phục rồi mới tự mình gõ cửa nhà Lâm Bắc Phàm.
Không lâu sau, cửa mở ra.
Lâm Bắc Phàm khoác hờ một cái áo ngoài, vừa ngáp vừa bước ra: “Các ngươi đang làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396785/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.