Bản thân Lâm Bắc Phàm cũng hoang mang!
Nữ đế ban thưởng đồ ăn ở Ngự Thiện Phòng cho hắn cơ đấy?
Chuyện này, chuyện này… Sao nữ đế tận tình quá vậy?
Ngự Thiện Phòng là một nơi như thế nào?
Đó là nơi phụ trách cơm nước cho hoàng đế đấy!
Ở Ngự Thiện Phòng, các đầu bếp đều là những người đẳng cấp nhất cả nước, đồ ăn ở Ngự Thiện Phòng cũng thuộc hàng thượng hạng nhất, tất cả mọi thứ ở Ngự Thiện Phòng đều xa hoa nhất và chất lượng nhất!
Về phương diện ăn uống thì làm gì có ai bì nổi hoàng đế!
Đã thế nhiều thứ còn là hàng chuyên dành cho hoàng đế, ngươi có muốn ăn cũng không ăn được!
Chẳng ngờ nữ đế lại mở cửa sau cho hắn, để hắn cơ hội được ăn đồ ăn của Ngự Thiện Phòng, hơn nữa còn miễn phí!
Lâm Bắc Phàm vui vẻ lắm, hắn lập tức to giọng đáp: “Tạ chủ long ân!”
Hắn ngẩng đầu, phát hiện quan lại trong triều đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
Nói thật thì quan viên ở đây gần như đã lăn lộn hơn nửa đời người, có của ngon vật lạ nào bọn họ chưa từng nếm thử?
Nhưng điều khiến bọn họ lưu luyến nhất lại là đồ ăn ở Ngự Thiện Phòng!
Được ăn đồ ăn ở Ngự Thiện Phòng mới là sự hưởng thụ cao cấp nhất, là của ngon mà tiền cũng chẳng thể mua được!
Song trừ hoàng đế và một vài hoàng thân quốc thích ra thì nào ai được ăn đồ ăn của Ngự Ngự Thiện Phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396738/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.