Nếu đã là quần áo mà thiếu nãi nãi tặng cho Đại Lực, vậy hắn ta cũng vui vẻ nhận lấy, vô cùng biết ơn đáp: “Cảm ơn thiếu nãi nãi, Đại Lực đọc sách không nhiều, nhưng sức rất lớn, có thể làm việc nặng nhọc!”Lý Sư Sư che miệng cười, tràn đầy hảo cảm về Đại Lực có hơi hàm hậu và khờ khạo này.
Lúc này nàng nhìn xung quanh với vẻ tò mò, vô cùng ngạc nhiên: “Nơi này… chỉ có hai người các ngươi ở thôi sao? Không còn người khác?”Đại Lực lắc đầu: “Không có, chỉ có hai người là ta và thiếu gia thôi!”Lý Sư Sư càng kinh ngạc hơn: “Viện tử lớn như vậy tại sao không thuê người trông nom?’Tại sao không thuê người trông nom à?Đương nhiên là để tiện cho việc chạy trốn rồi, lười tốn thêm tiền uổng phí!Lâm Bắc Phàm đang định tìm một cái cớ qua loa lấy lệ thì Đại Lực đã đáp: “Hồi thiếu nãi nãi, vì thiếu gia nói hai người chúng ta đều là đàn ông, tự mình chăm sóc bản thân là được, không cần thuê người!”Lý Sư Sư kinh ngạc hơn nữa: “Không thuê người?”Sao có thể không thuê người được?Người làm quan đều bận rộn công vụ, nếu như không thuê thêm người liệu có làm xuể không?Hơn nữa có một vài người có chút thân phận và địa vị đều muốn chú trọng nhà cửa, người làm quan lại càng phải xem trọng hơn.
Cho dù chỉ là một chức quan tép riu cửu phẩm nho nhỏ, dù có tiền hay không đều sẽ thuê vài người tới cho đông vui, chăm sóc sinh hoạt thường ngày và đồ ăn thức uống cho mình, còn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396716/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.