“Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Trên Kim Loan Điện, các quan lại chắp tay đồng thanh hô.
Trong hoàng triều của thế giới này không thịnh hành lễ nghi quỳ lạy, mọi người chỉ cần đứng chắp tay biểu thị sự tôn trọng là được.
“Các vị ái khanh, miễn lễ!” Nữ đế đáp một cách uy nghiêm.
“Tạ bệ hạ!” Mọi người lại đồng thanh hô, ngẩng đầu lên.
Nữ đế nhìn chúng quan một lượt, cuối cùng trông thấy Lâm Bắc Phàm ở phía sau cùng các quan lại, không kìm lòng được mà nở nụ cười mỉm.
Nếu trước đây nàng chỉ thấy Lâm Bắc Phàm hơi thuận mắt mà thôi, vậy bây giờ lại chính là khá thuận mắt.
Mang theo ánh mắt vui lòng, nàng nói với vẻ mặt ôn hòa: “Lâm ái khanh, hôm qua trẫm lệnh ngươi đi xét nhà, thành quả thế nào?”Lâm Bắc Phàm đứng ra, đáp với vẻ điềm tĩnh: “Hồi bệ hạ, hôm qua thần lĩnh chỉ tới nhà quyền tả tướng kê biên tài sản của đối phương! Thông qua điều tra cẩn thận, tổng cộng tra ra được khoản tiền tham ô trị giá hai mươi vạn lượng, đây là một con số vô cùng lớn, bây giờ đã sung vào quốc khố, xin bệ hạ minh xét!”Lúc này, mười mấy đại thần không hẹn mà cùng nhìn qua, bọn họ há miệng, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.
Hai mươi vạn lượng, đây cũng tính là tiền sao?Hắn còn không biết xấu hổ mà báo cáo?Còn nữa, so với ngươi tham ô đúng là gọi bằng cụ!Lúc này, nữ đế vỗ vào long ỷ, tức giận nói: “Nào có lý này! Quyền tả tướng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-tham-quan/3396700/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.