- Vương phi của bản vương, các người cũng dám đụng.
Mấy tên cao to nghe vậy, giật mình quay đầu lại thì thấy một nam nhân mặc y phục trắng tay cầm quạt phe phẩy.
- Ngươi lại là ai, định anh hùng cứu mỹ nhân sao?
Chỉ thấy nam nhân đó cười nửa miệng ném phăng chiếc quạt đang cầm trên tay. Chiếc quạt đó một đường cắt vào bắp tay bọn chúng.
- Ta đi không đổi tên ngồi không thay họ vương gia quyền lực nhất An Lạp Quốc. Đệ đệ duy nhất của đương kim hoàng thượng Nguyên Vũ. Cô nương mà các người đang ức hiếp là Vương phi của bản vương. Biết điều thì cút hoặc là chết.
Người ta chỉ hỏi có cái tên thôi, mà có cần phải lôi cả dòng họ vào để giới thiệu không vậy trời. Đúng là suy nghĩ của mấy người cổ đại khác thường thật.
Bọn cao to nghe đến cái tên Nguyên Vũ thì giật mình vội vàng xin tha, thay nhau bỏ chạy.
- Sao hả, bản vương xuất hiện đúng lúc cứu nàng một mạng. Có phải nên cảm ơn bản vương một tiếng không.
Cái tên vương gia này, không chỉ màu mè mà còn mắc bệnh tự luyến nữa. Bổn cô nương đây cần ngươi cứu sao hứ... Nhưng dù sao cũng phải diễn cho tròn vai một con ngốc.
- Wow, Vương gia lợi lại nhất vương gia giỏi nhất.
- Đừng giả ngốc nữa, bản vương biết nàng khỏi bệnh rồi.
Hứ biết ta khỏi bệnh rồi thì nói một tiếng làm bổn cô nương đây diễn mệt muốn chết
- Ngài biết rồi thì ta cũng không giấu làm gì. Đúng đó ta khỏi bệnh từ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-vuong-phi-that-sung/869012/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.