Bạch Thuần cũng gọi một ly cocktail, trải nghiệm thử coi ngon không. Nơi này chỉ có người có điều kiện mới tới, những người không có dư giả gì nhiều cũng không tới vì những thứ như rượu đồ khá xa xỉ, tận thế loạn lạc, cái ăn đã khó kiếm ai đâu lại đi bỏ ra một cái giá đắt cho một ly rượu đâu cơ chứ.
Trong lúc chờ đồ uống, cậu nhìn Phương Khả nói chuyện.
“Coi như chúng ta cũng có quen biết, nên tôi đi vào việc chính là có chuyện cần nhờ cô.”
Cậu Phương Khả nói ra ý định của mình, những người xung quanh sẽ không nghe được hai người nói gì bởi kết giới ảo ảnh do Bạch Thuần tạo ra.
Phương Khả:“Việc gì cần nhờ tôi giúp?”
Phương Khả nghĩ rằng mình có gì đâu có để giúp người khác. Người trước mặt cô nhìn có vẻ vô hại nhưng có thể khiến cho cô hơi kiêng kỵ người này, sức mạnh thần bí của tu tiên mà cô đã từng nghe Mạc Tuyết kể trong lúc Bạch Thuần tham gia vào đoàn đội.
Bạch Thuần:“Tôi có thể khiến cô mạnh lên, cô cũng cần năng lực bảo vệ người mình yêu thương đúng không.”
Cậu nói thẳng vào vấn đề mà Phương Khả lo sợ nhất. Bây giờ sự chú ý của Phương Khả chỉ có Tiểu Hoa mà thôi, đây là người thân cũng như người duy nhất cô toàn tâm toàn ý bảo vệ và yêu thương che chở. Tất nhiên là cô muốn mạnh hơn để bảo vệ em ấy, nhưng cũng không dám lơ là đồng ý với Bạch Thuần liền.
Bạch Thuần nhìn ra sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3444091/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.