Nam Trường Tư thấy là hỏi người khác cũng vô dụng vậy thì tự nghĩ vậy. Nhìn nhìn phượng hoàng anh liền nghĩ ra một cái tên.
Phượng hoàng do Bạch Thuần tặng, vậy thì đặt tên là Phượng Thiên. Suy nghĩ một cái tên thôi đã khiến Nam Trường Tư rối rắm cực kỳ, nếu sau này anh và Bạch Thuần có con thì chắc anh không dám nghĩa nữa.
Đặt tên xong cũng làm tốn sức của anh quá nên anh định đi ngủ, hiện tại cũng chỉ mới 9 giờ sáng thôi. Anh định đi vào phòng mình, nhưng bỗng nhiên dừng lại rồi đi tới phòng Bạch Thuần.
Nam Trường Tư mở cửa đi vào phòng Bạch Thuần, bên trong vẫn y nguyên như cũ lúc Bạch Thuần mới vào nơi này ở. Chỉ riêng trên giường chăn gối lộn xộn chưa được dọn dẹp. Khắp nơi đều là mùi hương của Bạch Thuần. Mùi hương khiến alpha mê mẩn, đối với Nam Trường Tư mùi hương tin tức tố của Bạch Thuần như là lưỡi dao chí mạng có thể khiến anh chìm đắm vào nó không thoát ra nổi.
Bộ phận khó nói ở dưới kia phồng lên khó nói. Nói thật anh có khả năng khống chế cậu bé của mình rất tốt, không nghĩ nhiều đến chuyện tình dục, chỉ có tình yêu thuần túy và si mê.
Nhưng hiện tại Nam Trường Tư lại có phản ứng cho thấy có vẻ như anh cũng không thể nhịn mãi được, dù gì cũng là một alpha trội vì vậy về phương diện tình dục cũng không phải không có.
Anh hít hà mùi thơm trong phòng như người nghiện, bình tĩnh đi về phía giường, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3438698/chuong-50.html