Bạch Thuần khi trở về căn cứ A, cậu không đi cổng trước mà dịch chuyển hẳn vào nhà của Nam Trường Tư.
Lúc này anh vừa mới tắm xong đang ngồi ở phòng khách nhớ nhung cậu, trên người chỉ mặt chiếc quần dài thoải mái. Khi nhìn thấy cậu đứng ở trước cửa vào, anh tưởng mình tưởng tượng ra cậu vì vậy dụi dụi mắt.
Bạch Thuần:“Sao không mặc quần áo vào, không sợ bị cảm lạnh à.”
khi nhìn thấy cậu bước đến cất giọng trêu chọc, cứ tưởng mình gặp ảo giác nhưng lúc cậu tiến tới gần anh, anh nghe được mùi đào quen thuộc từ cậu. Anh ôm cậu lại, hai tay ôm chặt eo cậu, mặt dụi vào cổ cậu như chú chó lớn lâu ngày gặp chủ.
Bạch Thuần cười cười xoa đầu anh, thật ra cậu không chắc rằng mình có tình cảm với Nam Trường Tư không nên cậu muốn thử yêu đương với anh.
Bạch Thuần:“Chúng ta yêu đương đi.”
Cậu bình tĩnh nói với anh như là một câu thông báo. Anh nghe được cậu nói liền bất ngờ, buông cậu ra nhìn cậu, khuôn mặt cậu vẫn bình tĩnh không chút gợi sóng giống như là những lời khi nãy không phải do cậu nói.
Nam Trường Tư:“Em nói gì cơ.”
Anh hơi ngập ngừng muốn cậu nói lại, anh sợ rằng những lời khi nãy của cậu là ảo giác của anh.
Bạch Thuần:“Tôi nói rằng chúng ta thử yêu đương đi.”
Cậu lặp lại lời nói khi nãy. Tuy với khuôn mặt vô cảm nhìn anh nhưng thật ra trong đầu cậu đang loạn bát quái trong đó rồi, cậu biết anh thích cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3427662/chuong-32.html