Lục Sầm khi được đưa tới viện nghiên cứu thì Lục Côn đã đến đón anh. Lục Côn tuy đã 40 tuổi nhưng ông nhìn khá là trẻ tầm mới 25.
Lục Côn khi nhìn thấy con trai mình bị phế một tay một chân thì sự tức giận trong lòng của ông bỗng trỗi dậy. Ông hỏi mấy tên đàn em của Lục Sầm rằng ai là người khiến con ông thành như vậy.
Bọn đàn em cũng trả lời là Nam Trường Tư. Khi nghe cái tên này ông hơi sững người. Không ngờ thằng ngu này lại chọc phải vị la sát kia. Giờ kêu ông tới trả thù ông cũng không dám.
Giờ Lục Côn hơi hối hận vì quá nuông chiều thằng con này nhưng biết sao được vì đây là đứa con duy nhất của ông ta mà. Coi như cho nó chừa một bài học ông cũng không muốn dính líu gì đến Nam Trường Tư xíu nào.
Lục Côn là tiến hoá giả thân thể mà còn là tiến hoá về não nên vì vậy ông rất thông minh. Ông có thể dựa vào năng lực của bộ não khi được tiến hoá mà có được vị trí là phó trưởng của viện nghiên cứu này.
Lục Côn từng gặp Nam Trường Tư lúc anh đi làm nhiệm vụ bí mật. Lần gặp đó khiến ông ta hơi hoài nghi việc trong thông tin ghi Nam Trường Tư là tiến hoá giả cấp 10. Ông lại có suy đoán là hắn ta đã vượt qua cấp độ này, kể cả là những người đồng đội của hắn.
Lục Côn thở dài nhìn đứa con của mình mà kêu đàn em bọn nó đưa vào trong viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3427655/chuong-25.html