Sao khi Bạch Thuần tiêu diệt dây leo biến dị xong, cậu thu vũ khí cậu lại. Lúc này đây cậu đang đứng ngược với ánh sáng mặt trời khiến cho phía sau cậu như toả sáng, cậu là vị cứu tinh của tất cả mọi người ở đây, miếng vải băng vào mắt cậu đầu buộc còn dư ra bay phấp phới trong gió.
"Lại gặp nhau rồi, Nam Trường Tư". Bạch Thuần lên tiếng chào hỏi trước rồi lại gần mọi người, tiến đến trước Nam Trường Tư. Nam Trường Tư hơi hiếu kỳ làm thế nào cậu biết tên anh.
"Lại gặp nhau rồi cao nhân, cảm ơn cứu chúng tôi, đây là lần thứ 2 ngài cứu bọn tôi rồi". Mạc Tuyết nói với giọng điệu kính nể và coi trọng Bạch Thuần. Cậu cứu bọn hắn tận 2 lần nên việc này cũng bình thường.
Lúc này đây đám người Toạ Đàm mới lên tiếng hỏi Mạnh Nhất Mạnh Tam kế bên là cậu là ai lại có sức mạnh khủng khiếp dữ vậy.
"Cậu ấy hả, là người đã cứu chúng tôi khỏi lũ thực vật biến dị khoảng mấy tuần trước, tên là Bạch Thuần". Mạnh Nhất nói với giọng điệu như 'Cậu ấy là ân nhân của chúng tôi đấy' thiếu điều viết lên mặt.
"Cậu ta hình như không phải tiến hoá giả, cậu ta sử dụng kiếm thuật như trong mấy bộ tiểu thuyết tu tiên vậy". Phương Khả sáng mắt nhìn Bạch Thuần nói như kiểu thấy vật lạ.
"Có phải nhóm người các ngươi muốn lên việc nghiện cứu trong kia đúng không, ta sẽ giúp các ngươi tới đó". Cậu giọng từ từ nói, mặt không đổi sắc.
Cả đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3427637/chuong-15.html