Nỗi nhớ nhà của tôi lần lượt ùa về.
Chẳng mấy chốc tôi lại chìm vào giấc ngủ.
Tôi chẳng biết là bao lâu cho tới khi những âm thanh đánh thức tôi vậy
Tôi mơ màng nghe thấy tiếng nói chuyện
- Là cô gái này?
- Edward, con có đọc được suy nghĩ của con bé không?
- Dạ không
Tôi khá chắc giọng nói này là của Edward. Trong tiểu thuyết giọng anh được miêu tả là mềm và mượt như nhung. Đúng là thật ha!
- Vậy, Alice con có nhìn thấy gì không?
- Không thưa cha
Cái gì? Tôi thật sự "đỉnh" thế sao? Alice không nhìn thấy tôi còn Edward thì không đọc được suy nghĩ của tôi.
Vậy là tôi "đỉnh" hơn Bella rồi. Vui he!
- Cha, hay là để con biến cô ta thành ma cà rồng nha!
Một giọng nữ khác vang lên.
Tôi đoán chắc là Bella hoặc Rosalie
- Khoang, đợi cô ta tỉnh dậy trước đã
Tôi cảm nhận được trong căn phòng này có rất nhiều người. Chẳng lẽ là cả nhà Cullen?Thôi xong rồi!
Lại nữa, mùi thuốc khử trùng lại sốc vào mũi của tôi. Tôi muốn hắt hơi.
Không được Esther, mày phải ráng nhịn.
Nhưng, nhưng,...
- Hắt xì!!!!!
Chết, lộ rồi!
- Susan, cháu đã tỉnh rồi.
Không ngoài dự đoán của tôi. Cả nhà Cullen đều ở đây.
Người phụ nữ đứng kế Carlisle chắc là Esme - vợ của Carlisle. Đúng như miêu tả. Bà có mái tóc màu mâu hạt dẻ, gương mặt trông có vẻ dịu dàng và sắc sảo như trong trí tượng tưởng của tôi.
Còn cô gái có vóc người thấp bé, mảnh khảnh,gương mặt nhỏ nhắn với mái tóc đen láy cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-the-gioi-cua-twilight/249177/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.