“Rượu này, có xuân dược!” Hiên Viên Vũ quăng chén rượu xuống đất, mảnh sứ vỡ tạo thành loại âm thanh sắc bén, rượu trong chén cũng đổ tung toé.
“Xuân, xuân dược? Thứ chết tiệt gì thế?” Kỳ Tuyết ít khi tiếp xúc với bên ngoài, hiển nhiên không biết xuân dược là thứ gì, lại càng chưa từng thử qua.
Hiên Viên Vũ nhìn Kỳ Tuyết sắc mặt ngày càng đỏ, hô hấp ngày càng khó khăn, trên trán lại chảy mồ hôi, nhất thời không biết phải nên làm gì. Nhìn nàng như vậy, nội tâm hắn thật sự cũng có chút không nỡ.
Nhưng mà chính hắn cũng đang bị vặn vẹo bởi xuân dược.
Mà loại xuân dược này, rất biến thái, hoàn toàn không có thuốc giải.
Kỳ Tuyết cảm thấy toàn thân rất khó chịu, cả người cứ nóng ran, hai tay bắt đầu không thể kiểm soát mà xé rách y phục. Hiên Viên Vũ bước chân nặng nề đi đóng cửa. Lúc quay đầu lại, chỉ thấy nàng đã xé rách gần nửa bộ y phục, vai và xương quai xanh trắng nõn hiện ra trước mắt, Hiên Viên Vũ cảm thấy yết hầu khô nóng.
Hiên Viên Vũ lại gần Kỳ Tuyết, một tay ôm eo nàng, tay kia bế thốc nàng lên giường. Vừa bế vừa thở dốc. Sau khi đặt Kỳ Tuyết lên giường, hắn cúi đầu xuống hôn nàng, nụ hôn dần dần chuyển xuống dưới, từ môi cho đến chỗ xương quai xanh. Đột nhiên Hiên Viên Vũ cắn nhẹ xuống chỗ xương quai xanh khiến Kỳ Tuyết khẽ kêu lên một tiếng rồi nhìn hắn với anh mắt khó chịu. Y phục của Kỳ Tuyết bị Hiên Viên Vũ vứt xuống giường. Ánh mắt Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tuyet-the-vuong-phi/1587154/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.