Màn đêm dần buông xuống, những bông tuyết nhẹ nhàng rơi từ bầu trời đêm lấp lánh, phủ kín khắp mặt đất.
Tại Nhất Sơn quán.
Sau hai ngày đi đường mệt mỏi thì thì bây giờ, Sở Dạ Nguyệt rốt cục cũng đến được Đông Hoa Quốc. Bây giờ nàng đang vô cùng mệt mỏi, rất muốn nghỉ ngơi.
Phía sau tấm bình phong màu đỏ thêu hoa là một thân ảnh mờ ảo diễm lệ đang thong thả ngồi ngả người ra phía sau nhắm mắt hưởng thụ mùi hương từ hoa hồng. Nước nóng bốc hơi toả ra bốn phía. Tóc dài xoã xuống đất, dưới ánh đèn mờ, tóc của nàng ánh lên những tia màu tím kỳ lạ, cái đó là ở hiện đại nàng nhuộm tóc!
Mai Ly nhẹ nhàng bưng từng chậu nước nóng đổ thêm vào bồn tắm cho Dạ Nguyệt, đến khi đã cảm thấy vừa đủ, nàng phất tay ra hiệu cho nàng ấy nghỉ ngơi. Mai Ly đặt cái thùng gỗ xuống đất, tiến lại gần về phía Sở Dạ Nguyệt, tay cầm chiếc khăn, nói:
“ Tiểu t… À không, Nguyệt tỷ, để em giúp tỷ kỳ lưng! “.
Bàn tay trắng nõn của Dạ Nguyệt đưa lên cao, từng giọt nước theo độ dốc mà trượt xuống cánh tay, nàng vui vẻ đùa nghịch từng cánh hoa hồng, khẳng định cho dù là nữ nhân nhìn thấy cảnh này cũng sẽ ghen tỵ đến đỏ mắt cho xem! Ở hiện đại đều là nàng tự mình tắm rửa, tất nhiên sẽ có chút không quen với việc động chạm của người khác, nhưng nàng cũng không cảm thấy có gì bài xích với đề nghị giúp nàng tắm rửa của Mai Ly.
“ Tiểu thư, cô thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tuyet-the-vuong-phi/1587128/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.