Mộng Vũ Y tỉnh giấc đầu tiên, bàn tay vẫn nắm chặt Nhan Như Nguyệt. Cô lay nhẹ nàng dậy, hai người nhìn xung quanh. Cô lên tiếng "Nguyệt, đây là một tiểu thế giới của Tiên giới, có lẽ vì tu vi của tỷ chưa đủ tiến đến đại thế giới nên bị đánh xuống đây"
Nàng cúi đầu "Xin lỗi Tiểu Y, là ta quá yếu...", cô cười nói "không phải, Nguyệt của muội rất giỏi a. Vì tỷ bị đứt đoạn kinh mạch mới yếu đi thôi, chúng ta ở tiểu thế giới này vài năm đi rồi khi đủ thực lực thì đi tới Thần giới"
"với lại chúng ta ở đây thu thập dược thảo và những thứ cần thiết không phải sẽ giàu sao?" cô cười ranh mãnh, nàng cười xoa đầu cô "Tiểu Y thật thông minh, chúng ta đi thôi"
Nhan Như Nguyệt bế Vũ Y lên, chạy về phía Nam. Cô nhờ Đình Thiên hiện đang trong dạng hệ thống vô thực thể dò tìm một chỗ ở an toàn, hai người nhanh chóng chạy tới nơi trước khi trời tối
Cuộc sống của họ cứ lặp đi lặp lại vài hoạt động mà thôi. Sáng giết ma thú, thu thập dược thảo, tối về tu luyện hay trích thời gian ra mà song tu...
...****************...
Hai người chỉ trải qua cuộc sống êm đềm đó nửa năm, tuy chỉ nửa năm nhưng họ đã hiểu đối phương hơn, có gì họ cũng nói cho đối phương nghe
Và trong lúc đó, Vũ Y mang thai. Cái thai được 2 tuần, Nhan Như Nguyệt vui mừng đến nỗi khóc nháo lên. Vũ Y ôm lấy nàng cười "chúc mừng Nguyệt lên chức phụ thân"
Nhan Như Nguyệt ôm lấy Vũ Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-tien-tieu-thuyet-ma-de-la-ta/1599711/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.