Chương trước
Chương sau
Mộng Vũ Y sau khi được nghe Hồ Mị giải thích về việc Ái Chỉ Linh ở bên người thì cũng rút xuống được tảng đá trong lòng, cô dựa vào người nàng hỏi "Vậy giờ ngươi đang kinh doanh tửu lâu hay 'nơi đó' vậy?"
Hồ Mị cười "ta kinh doang tửu lâu, đám nữ nhân bên ngoài thoạt nhìn thế thôi chứ ai cũng đạt đến Kim Đan kỳ tầng 5 thấp nhất đấy!"
Nhược Băng chỉ nhướn mày còn nữ nhân kế bên thì há hốc mồm, cô chỉ cười khi thấy khuôn mặt ngố đó "Ân Kỳ, cậu với điệu bộ đó thật mắc cười nha ha ha ha!"
Ân Kỳ đỏ mặt, liếc cô với ánh mắt đầy hàn khí nhưng cô càng cười lớn hơn. Phải nói khuôn mặt của Ân Kỳ nhỏ nhắn trông rất dễ thương, nếu không phải biết nhau thì cô còn tưởng Ân Kỳ nhỏ tuổi hơn cô nữa. Khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo, hai má bánh bao mềm mại khi cười lên lộ ra lúm đồng tiền, hai mắt đen híp lại trông rất năng động và khiến người ta cảm thấy ấm áp khi ở gần
Cô phe phẩy chiếc quạt màu lam không cười nữa, ngồi thẳng lưng trong lòng Nhan Như Nguyệt nói "Lát ta sẽ đến mấy buổi đấu giá khác nhau, không cần tìm"
Hồ Mị cười "Đã biết", cô nhìn nàng ta một hồi rồi nói "Sao ngươi thay đổi nhiều thế?", Hồ Mị chỉ nhún vai
Phải nói khi cô cứu nàng ta khỏi đám ma tu tính giết nàng thì nàng còn sợ sệt này nọ lắm ấy, khi gặp lại Ái Chỉ Linh và biết cô ta là kẻ sai đám ma tu tới giết nàng thì khóc lóc đau khổ trốn trong phòng cô cả tháng trời. Cứ mỗi lần Chỉ Linh tới gặp liền đóng cửa khóc rống, nhưng sau đó thì cũng nghe lời ngoan ngoãn về Trí Tiên thành trở thành một trong những các chủ của thành, lại dắt theo Chỉ Linh tới đó
Khuôn mặt lúc đó của nàng rất vui vẻ, Vũ Y thấy hai người vui vẻ cũng vui theo nhưng giờ lại thấy Chỉ Linh làm Hồ Mị hắc hóa rồi, không thể nào quyến rũ hơn, giống như con hồ ly nhỏ vậy
Ái Chỉ Linh thấy cô quan sát từ trên xuống dưới nương tử thì nổi hắc tuyến ôm chặt nàng không cho xem, ai cho mà xem. Cô lại đặt mắt lên Chỉ Linh, khuôn mặt sắc sảo vô cùng, đôi môi đỏ mọng đã hôn lên cơ thể Hồ Mị biết bao nhiêu lần, ba vòng đều hoàn hảo, muốn lồi thì lồi, muốn lõm thì lõm. Cô ta mặc một bộ lam đậm hơi hở hang, tai trái đeo một bông tai gắn thêm đuôi hỏa lam phượng (loài ma thú thuộc họ chim, có thân rất lớn, canh giới Kim Đan chí cảnh),cả năm ngón tay bên tay trái đeo móng vuốt sắc nhọn, cô nghĩ nó đã ngâm bao nhiêu máu của người khác rồi
Nhan Như Nguyệt thấy cô đang nhìn chằm chằm vào người của cặp đôi kia thì nheo mắt, hai tay ôm lấy eo cô, đứng dậy để lại một câu rồi nhảy khỏi lâu "Ta đưa muội ấy đi trước"

Đám người nhìn theo mà lắc đầu, nàng nhảy lên nóc nhà ôm lấy eo con người vẫn đang suy nghĩ kia, đáp xuống một nóc nhà ngói, đè cô dưới thân hỏi, đầy mùi giấm chua :))) "Muội nhìn chằm chằm Hồ cô nương và Ái cô nương làm gì?"
Cô nghe không ra nàng đang ghen giấm chua nên chỉ nói "Muội đang suy nghĩ", không lẽ muội còn muốn nạp phu quân! Vâng, đó là suy nghĩ của nàng
Nàng nheo mày đè cô, áp sát đôi môi của mình với của cô, hai tay giữ chặt tay cô không cho cô cử động. Cô trợn mắt đạp chân, vùng vẫy không có kết quả, không khí trong phổi cô bị lấy đi hết khiên cô ngoan ngoãn dừng lại, nàng buông tha đôi môi của cô, nhìn cô thở dốc mà dục vọng trong nàng dâng lên, cô nắm lấy tay nàng "Sư tỷ, tỷ sao vậy?"
Cô không nghĩ sư tỷ cô lại cưỡng hôn cô, mặt nàng đen như than vậy, nàng ôm lấy eo cô phúc hắc nói "Cấm muội nhìn người khác"
Đây là mệnh lệnh, nàng nghĩ, cô biết, cô hiểu ra là sư tỷ cô ghen rồi, cô thở dài chui vào lòng nàng một cách bất ngờ khiến nàng đỏ mặt thoáng chốc, cô cười cười "Muội biết rồi, không nhìn nữa"
Chỉ được nhìn ta, Như Nguyệt hôn lên mái tóc trắng đẹp của cô nghĩ, mùi hương của dược liệu bay thoang thoảng ở mũi nàng làm nàng cảm thấy thoải mái vô cùng, làn da trắng mềm khi chạm vào truyền cho nàng một cảm giác tràn đầy dục vọng, nàng chỉ muốn cắn một ngụm lên đó để đánh dấu thôi! Nhưng là nương tử không chịu a~, phải nghe lời rồi!
~Sáng hôm sau~
Cô cùng nàng đi tới một hội đấu giá lớn, đi vòng quanh bên ngoài chẳng thấy có gì hay cả nên yêu cầu người dắt vào đấu giá, với trang phục cao sang (đối với cô là hạng tầm thường) của hai người, lập tức người chuẩn bị phòng VIP cho
Vừa đến đúng lúc phiên đấu giá đến hồi gây cấn, cô ngồi lên đùi nàng, thong thả hít lấy hít để mùi hương đậm mùi hoa oải hương yêu thích, thoải mái dụi dụi một chút làm nàng bật cười, cô hôn lấy môi nàng một cái rồi ngượng ngùng quay đi xem đấu giá
Đối với nàng nụ hôn đó vừa châm lửa rồi, phải nhịn!!!! Nàng với cô đúng là có cùng một sở thích, đó là thích ngửi mùi hương của đối phương rồi lại làm nũng, ghen ăn tức ở khi đối phương ở với người khác
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.