edit & beta: Hàn Phong TuyếtKhó lắm mới được mộtlần đi dạo kinh đô, vậy mà lại bị một án mạng phá vỡ kế hoạch, còn suýtnữa bị nghẹn nước tiểu, lúc tôi đáng thương theo Lục Thủy, Thanh Yên vềđến Nhạc phủ thì mặt trời đã ngả về tây. Lãng phí một ngày xuân.
Để bồi bổ lại những tổn thất sinh lý và tâm lý gặp phải hôm nay, tôi cố ýthêm món chân giò om vào thực đơn tối. Hai cha con quan lớn vẫn chưa hết công sự, chưa ai về cả, mình tôi ăn bữa tối ngon lành, tắm rửa xongxuôi, tâm tình rất tốt. Bèn bảo đám nha hoàn pha một ấm Thiết Quan Âm,chuẩn bị một đĩa bánh hạt dẻ, đặt trên bàn đá nhỏ trong hậu hoa viên rồi cho cả đám lui đi, một mình ngồi trên xích đu gỗ ngắm trăng.
Cuộc sống thanh thản khoai khoái này chính là ước mơ tha thiết khi ở hiệnđại của tôi! Ông giời có mắt, thấy tôi chật vật ở thế giới đó nên mớivung tay để tôi trở về cổ đại. Cũng chẳng biết là phúc đức tôi tu đượctừ kiếp nào, vận may giống như phân chó bị tôi giẫm phải.
Moi ruột gan ra định tức cảnh ngâm một câu thơ về trăng, nhưng trong đầungoại trừ câu “Sàng tiền minh nguyệt quang*” thì không nhớ nổi câu nàonữa, tôi chỉ đành nhìn ánh trăng trên không trung đầy thâm tình, ngâmnga: “Trăng ơi trăng… chiếu xuống giường lớn!”
*Sàng tiền minh nguyệt quang: câu thơ đầu trong bài thơ “Tĩnh dạ tứ” của Lý Bạch. Dịch: Đầu giường trăng sáng soi (theo thivien.net).
“Xì!”
Sao… lại có tiếng cười nhỉ?
Đang định nhìn quanh tìm kiếm thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/177604/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.