Tử Sâm quay đầu nhìn về sau, cậu ta định hỏi hoàng thượng rằng sẽ phải làm gì, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt sắc lạnh của hoàng thượng, cậu ta liền tự biết câu trả lời.
Không do dự, Tử Sâm lập tức cất bước tiến lên phía trước, theo sau là Lưu Chấn và Tiểu Ninh tử. Tôi thấy vậy thì cũng bỏ lại tô mì, nhanh chân đi theo sau, còn không quên quay đầu lại nhìn hoàng thượng thì thấy ngay vẻ mặt hầm hầm, xung quanh đằng đằng sát khí đang theo sát phía sau của hắn.
Khi chúng tôi tiến đến gần hơn thì giọng của tên béo kia vang lên mỗi lúc một lón:
Các ngươi còn không chịu giao tiền ra! Các ngươi biết đây là đất nhà ta không hả? Tất cả đất ở đây đều là của ta, các ngươi có nghe rõ chưa hả?!
Người dân xung quanh ai nấy đều hoảng sợ, lùi lại về sau tránh càng xa càng tốt, có vài người bị bọn chúng làm cho quá sợ hãi mà quỳ dưới chân, vang
xin:
Chúng tôi không có tiền! Xin ngài tha cho! "
'Xin ngài, chúng tôi thật sự không có tiền!
Trong lúc đó bọn tay chân của tên béo vẫn ra oai, lật bàn, lật ghế, tạo thành ra những tiếng ồn không ngớt nhìn mà ngứa cả mắt, tôi khi đó vô tình đi qua một sạp trái cây, tiện tay nắm lấy một quả xoài xanh, tôi dùng sức ném, dùng lực có hơi yếu nhưng cũng rất chuẩn xác mà rơi thẳng vào đầu tên béo, trúng đích thì tôi phấn khích kêu:
Nice!
Quả xoài bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-thai-giam-cua-hoang-de/3649447/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.