Những mảnh kí ức biến mất thì ngay lúc này Hoàng Thượng cũng đứng lên , tôi nhìn mà không khỏi cảm thán :
" oa cao thật đó ! Có khi nào cao tận 2m không vậy ?! "
Cho đến khi tôi nhìn thấy cái vẻ mặt đang giận đó , hai mày nhíu chặt hai mắt đằng đằng khí đen khoé môi cũng cụp xuống, tôi nhận thấy bất an liếc mắt nhìn Tiểu Ninh tử dưới sàn thì tôi cũng lập tức quỳ xuống, bắt chước Tiểu Ninh tử mà chấp tay cúi đầu..
" Hoàng Thượng trách phạt ! "
Vừa nói trong lòng tôi vừa đánh trống múa lân :
" Đây có thể nói là lần đầu Tề La bị mắng TT .."
Tôi nhớ lại lời Tiểu Ninh tử nói ' không thể thấy được ngày mai ' thì mặt mũi càng trở nên tái mét, tôi còn đang suy nghĩ thì một âm giọng trầm thấp ấm áp vang lên :
" Thay y phục cho Trẫm ! "
Nghe giọng của hoàng đế mà tôi như lạc vào chốn thần tiên , giọng gì mà trầm ấm nghe nó đã gì đâu á , nhưng mà trong đó lại có chưa sự tức giận nên nghe cũng có chút rén nhẹ ..
Hoàng Thượng ấy vừa dứt lời thì một âm giọng non choẹt vang lên , là Tiểu Ninh tử :
" Tạ hoàng thượng khai ân ! "
Tôi nghe xong cũng liếc mắt nhìn Tiểu Ninh tử , sau đó cũng lập tức làm theo :
" Tạ Hoàng Thượng khai ân ! "
Hoàng Thượng kia nói ra hai từ " đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-thai-giam-cua-hoang-de/3647755/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.