Thoát khỏi sự bất ngờ, Uyển Uyển bây giờ lại cảm thấy rất thú vị, cô đi quanh phòng xem xét(Ha, có thể ở trong căn phòng sang trọng thế này quả không hổ danh là Quận chúa). Trên tay cô đang cầm là 1 chiếc bình thêu hoa văn vô cùng tinh xảo(Chiếc bình này nếu đem về tương lai bán lấy tiền thì không biết bao nhiêu tiền ha, chắc mình sẽ trở thành triệu phú quá!). Bỗng! Cánh cửa phòng chợt mở ra, một cô gái ăn mặc khá giản dị bước vào, nhìn thấy Uyển Uyển cô ta nhào tới: 
-"Tiểu Thư...Tiểu thư người thật sự tỉnh lại rồi!" 
Nhìn ánh mắt của cô gái đó đã rơi lệ, Uyển Uyển hỏi: 
-"Đừng khóc! Cô...là ai vậy?" 
Vừa dứt câu hỏi thì cô gái kia nhìn chằm chằm Uyển Uyển lắc đầu: 
-"Không phải, không phải...Thái y nói Tiểu thư chỉ là hôn mê thôi mà sao có thể bị mất trí nhớ được!" 
Uyển Uyển đi về phía chiếc giường lớn kia, cô ngồi xuống hỏi: 
-"Tôi hôn mê á...bao lâu rồi?" 
Cô gái vội chạy đến đứng bên cạnh Uyển Uyển trả lời: 
-"Tiểu Thư, người đã hôn mê 3 ngày 2 đêm rồi!" 
Uyển Uyển ngạc nhiên: 
-"Lâu tới như vậy sao?" 
Cô gái vội lau nước mắt: 
-"Vâng, 3 ngày nay người làm em với Lão gia lo muốn chết!" 
Nhìn thấy cô gái thật thà như vậy, Uyển Uyển vội nảy ra 1 ý: 
-"Vì ta hôn mê lâu quá nên có thể bị mất trí nhớ tạm thời, cô có thể nói cho ta biết những gì ta hỏi cô không? À..mà trước tiên, cô tên là gì?" 
Cô gái kia gật đầu: 
-"Em tên là Y Vân, là nha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nu-chinh/774865/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.